Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Tề Hâm Lỗi không biết sau khi hắn xoay người rời đi, mắt phượng rốt cuộc không kiềm chế được, nước mắt lung linh rơi xuống.
Trước kia chưa bao giờ Hàn Tử Dạ nghĩ tới có một ngày sẽ bị Tề Hâm Lỗi làm cảm động đến rơi lệ hai lần, càng không nghĩ tới có một ngày cậu lại yêu lại thích Tề Hâm Lỗi.
Đúng vậy, cậu yêu ác ma!
Chẳng khi nào cậu nghĩ tới có một ngày cậu sẽ thích sẽ yêu ác ma này, hơn nữa chỉ trong vòng một ngày. Nhưng lúc nãy vừa nhìn thấy ác ma trở về thì vô cùng kích động và vui mừng, sau khi thấy tình trạng bi thảm của ác mà thì cực kỳ cảm động và đau lòng, điều này nói cho cậu biết mình thích, yêu ác ma, cậu không thể không thừa nhận tình cảm đối với ác ma.
Hàn Tử Dạ vừa mới lau nước mắt trên mặt, Tề Hâm Lỗi đã bưng nước trở lại.
“Tiểu tâm can, nhanh uống thuốc nào… Khụ khụ….”
Tề Hâm Lỗi đút thuốc cho Hàn Tử Dạ uống đồng thời ho đến sắp không thở nổi, thấy thế Hàn Tử Dạ càng đau lòng hơn, thiếu chút nữa lại rơi nước mắt.
“Anh rể, anh ho đến lợi hại, nhanh tìm thuốc cảm uống đi.” Sau khi uống hết thuốc Hàn Tử Dạ liền lo lắng nói.
“Khụ khụ…. Tiểu tâm can, nói cho em biết một bí mất, ngàn vạn lần đừng nói cho người khác biết, thật ra thì từ nhỏ đến lớn anh sợ nhất là uống và chích thuốc…. Khụ khụ… Em đừng lo lắng, thân thể anh rất khỏe mạnh, chỉ cần ngủ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-em-co-roi-anh-re-toi-co-roi/1527699/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.