Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
“Đừng… Anh rể.” Hàn Tử Dạ vừa ăn vừa lắc đầu quẩy người một cái, sau khi nói xong mới bổ sung thêm hai chữ anh rể.
Ác ma vô sỉ đệ nhất thiên hạ này cực kỳ thích uy hiếp mình, nói nếu mỗi lần nói chuyện không gọi hắn là anh rể thì sẽ gọi điện thoại kể cho chị biết gian tình giữa bọn họ, ép cậu tới giờ này đã gọi anh rể rất nhiều lần.
Thật may là hắn không ép mình gọi là anh rể chủ nhân như đêm hôm qua, nhớ tới chuyện này cậu liền thẹn thùng lập tức muốn biến mất khỏi cõi đời này, sau cậu có thể gọi ác ma là anh rể chủ nhân thế chứ.
“Tại sao? Tiểu tâm can, anh rể cực khổ làm nhiều món ăn ngon cho em ăn, nhưng em thế mà đôi câu khen ngợi anh rể cũng không có, em thật là quá keo kiệt.” Gương mặt tuấn tú của Tề Hâm Lỗi xụ xuống, môi mỏng nhếch lên oán giận nói, bộ dạng giống như một đứa trẻ cực kỳ đáng yêu, không khỏi khiến Hàn Tử Dạ mỉm cười.
“Vừa rồi tôi không bảo anh làm đồ cho tôi ăn, nếu như anh muốn tôi trả lại cho anh, tôi lập tức nôn ra cho anh… Anh rể.” Hàn Tử Dạ cố ý hừ nhẹ một tiếng, ngậm miệng anh đào nhỏ nhắn lại, không thèm ăn món tráng miệng mà hắn để trước mặt.
Không nghĩ tới ác ma cũng sẽ lộ ra vẻ mặt như thế, hôm nay cậu mới phát hiện ác ma có nhiều vẻ mặt mà cậu chưa biết, ví dụ như ác ma này thế mà biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-em-co-roi-anh-re-toi-co-roi/1527696/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.