Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
“Sao ác ma nhà anh lại biến thái như thế, nhất định phải bắt tôi gọi là anh rể!” Hàn Tử Dạ trừng mắt nhìn Tề Hâm Lỗi, rất bất đắc dĩ nổi giận mắng, mặc dù giọng còn chút yếu ớt mềm mỏng vô lực nhưng vẫn tốt hơn lúc trước nhiều.
Hàn Tử Dạ cảm thấy cái từ “Biến thái” này thật ra thì đã không thể miêu tả được Tề Hâm Lỗi nữa. Từ lúc vừa mới bắt đầu ác ma này vẫn luôn bắt mình gọi hắn là anh rể, mình cũng đã nói hắn không phải là bạn trai của chị nữa, cho dù hắn vẫn còn là bạn trai của chị nhưng hắn chưa kết hôn với chị nên mình cũng không thể gọi hắn là anh rể, song hắn nhất định không nghe.
“Tôi đúng là biến thái, tôi đúng là rất muốn nghe em gọi tôi là anh rể, vì tôi rất thích em gọi tôi là anh rể, tiểu tâm can!” Tề Hâm Lỗi cười ha ha nói.
Thật ra thì mình thực sự rất muốn nghe rất thích nghe cậu ấy gọi không phải là anh rể mà là anh rể chủ nhân, nhưng sợ nói ra cậu lại lập tức trở mặt với mình, lại ghét mình oán hận mình như lúc trước. Thật không dễ dàng gì trải qua nửa ngày cẩn thận chăm sóc cậu, dần dần cậu không chán ghét oán hận mình như lúc trước, mặc dù cậu không nói ra nhưng mình vẫn nhìn ra được.
“Anh … Anh đừng có mơ nhé, tôi tuyệt đối không gọi anh là anh rể đâu.” Hàn Tử Dạ giận không biết nói gì luôn, trừng mắt chằm chằm nhìn hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-em-co-roi-anh-re-toi-co-roi/1527694/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.