“Em đừng đi tìm Hâm Lỗi, vô dụng thôi, Hâm Lỗi thật sự thay lòng bất kể như thế nào anh ấy cũng sẽ không hồi tâm chuyển ý đâu. Lúc ấy chị liều mạng cầu xin anh ấy đừng chia tay với chị, đừng vứt bỏ chị, đừng quên lời thề non hẹn biển từng nói muốn kết với chị nhưng anh ấy tâm địa sắt đá, mặc kệ lời cầu xin của chị, còn mắng chị phiền bảo chị cút đi.” Hàn Tử Thần nhẹ nhàng lắc đầu, khóc ruột gan đứt từng khúc.
Cô nghĩ thế nào cũng không chấp nhận nổi bạn trai cô bỏ ra tất cả mọi thứ, yêu vào tận xương tủy lại là một người thay lòng đổi dạ, nhưng sự thật ở trước mắt cô không tin không được.
“Chị, xin chị đừng khóc, chị khóc thì em cũng tan nát cõi lòng. Chị, Tề Hâm Lỗi là kẻ cặn bã như thế hoàn toàn không đáng để chị khóc thành như vậy, khóc đến hỏng người thì lại càng không đáng.” Hàn Tử Dạ thấy nước mắt lớn như hạt đậu không ngừng từ trong vành mắt đỏ ửng lăn xuống, lại nhanh chóng làm ướt khuôn mặt ẩm ướt mà mình vừa lau xong thật sự muốn tan nát cõi lòng. Vừa dịu dàng an ủi chị gái vừa liều mạng mắng thầm Tề Hâm Lỗi chết không toàn thây, sau khi chết sẽ bị đày xuống mười tám tầng địa ngục, trọn đời không được siêu sinh.
“Tiểu Dạ, chị không khống chế được mình, lòng chị đau như có nhiều con dao găm đâm vào, chị thật sự rất thích rất yêu Tề Hâm Lỗi. Em biết không, không có anh ấy chị không sống nổi.” Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-em-co-roi-anh-re-toi-co-roi/1527674/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.