“Tiểu bảo bối, tiểu hoa huyệt của em không chỉ rất lẳng lơ mà còn vô cùng tuyệt vời. Em không biết mặc dù hoa huyệt của em rất chật chội nhỏ hẹp nhưng có lực đàn hồi khiến người ta ngạc nhiên, còn có lực hấp dẫn kỳ lạ khiến đại điểu suất khí của tôi mới chỉ đi vào chưa làm gì mà cũng đã cực sướng rồi.” Vẻ mặt Tề Hâm Lỗi mê đắm ca ngợi nói, vô cùng hài lòng về tiểu hoa huyệt của Hàn Tử Dạ.
Đến bây giờ hắn mới biết trước kia chơi đùa hết mọi hoa huyệt cũng không thể gọi là hoa huyệt, chỉ có hoa huyệt của Hàn Tử Dạ mới thật sự là hoa huyệt. Hoa huyệt của Hàn Tử Dạ không chỉ có bề ngoài xinh đẹp hấp dẫn người khác hơn tất cả những hoa huyệt mà trước kia hắn chơi đùa, hơn nữa bên trong rất chật chội, quan trọng là… Có tính đàn hồi, mặc dù bị xé rách tổn thương sâu sắc nhưng vẫn có thể bao bọc dung nạp côn thịt của hắn, không ngăn chặn hoặc không chịu nổi đẩy côn thịt của hắn ra ngoài. Lại còn giống như cái miệng nhỏ của đứa trẻ không ngừng bú côn thịt của hắn, khiến côn thịt của hắn sảng khoái đến run rẩy.
Không chỉ như thế, hoa huyệt của Hàn Tử Dạ u tối sâu thẳm hơn cả những hoa huyệt trước kia mà hắn tiến vào, hắn đã tiến vào sâu như vậy để giải quyết nhưng chưa đâm tới điểm cuối, đây là điều chưa bao giờ có. Vì côn thịt của hắn là to khó tìm trong đám người ngoại quốc, cho nên hoa huyệt bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-em-co-roi-anh-re-toi-co-roi/1527668/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.