'Võ Nhuệ Phong phất tay, hai người của gã liền tiến lên nâng chị Hồng đi.
Khi Nhiếp Vệ Bình nhìn thấy Võ Nhuệ Phong thậm chí còn đâm cả chị Hồng, anh ta biết răng Võ Nhuệ Phong sẽ không bảo vệ mình, dáng vẻ kiêu ngạo đã biến mất không còn tăm hơi, lúc. này anh ta chỉ cúi đầu, muốn lặng lẽ rời đi.
Tuy nhiên, Võ Nhuệ Phong làm sao có thể để anh ta đi, gã bước tới chặn đường, trầm giọng nói: “Muốn đi cũng được, nhưng phải để lại một tay để giải thích với cậu Sở“.
Gã chỉ vào tay còn lại của Nhiếp Vệ Bình, nói: “Giơ tay ra”.
Nhiếp Vệ Bình cả kinh, vội vàng lùi lại, lớn tiếng hét: “Nếu anh dám động vào tôi thì bố của tôi sẽ không tha cho anh!”
“Lấy bố ra dọa tao sao?”, Võ Nhuệ Phong cười lạnh: “Cho dù hôm nay ông ta có ở đây thì tao cũng sẽ đánh gấy tay mày”.
Sắc mặt gã tối sầm, giơ chân đá vào đầu gối của Nhiếp Vệ Bình: “Không muốn gãy tay thì gãy. chân cũng được”.
“Räc” một tiếng, đầu gối của Nhiếp Vệ Bình liền cong gập xuống.
Anh ta ngã xuống đất, ôm đầu gối hét lên mấy lần rồi bất tỉnh vì quá đau đớn.
Hai gã đàn ông cường tráng bước tới, túm lấy quần áo của Nhiếp Vệ Bình, lôi anh ta xuống.
Tưởng Thọ Quang không nghĩ Sở Thiên Hoài sẽ bỏ qua cho mình.
Càng nghĩ anh ta càng sợ hãi, sợ đến mức không kiềm chế được mà tè ra quần.
Mùi hôi thối bốc lên, quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-den-roi/3485117/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.