*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trở lại khu nhà đã là 5 h 30 sáng, một đêm say rượu, đầu đần độn, đau nhức, hơn nữa……..
Khúc Nhạc câm nín nhìn chính mình trong gương, dấu đỏ loang lổ, anh cái dạng này quả thật không thích hợp đi công ty.
Chỉ tùy ý vắt khăn tắm ngang hông, liền thản nhiên đi ra khỏi phòng tắm, Khúc Nhạc cầm điện thoại, “A lô, Trương sir, tôi là Khúc Nhạc…….”.
“Khúc Nhạc, làm sao vậy, giọng sao lại khàn như vậy?”.
“Trương sir, đoán chừng sau buổi tiệc đêm qua thì trên đường trở về bị cảm lạnh. Ngày hôm qua tôi đã bố trí tốt công việc của hôm nay, Jack cũng học được kha khá rồi, tôi cảm thấy hôm nay có thể cho Jack tự mình quản lý phòng PR(đối ngoại),cậu ta nhất định sẽ làm rất tốt”.
“Anh đề cao nó quá rồi”.
Trương sir không thích người khác gọi gã là Trương đổng (giám đốc), nói nó không đủ thân thiết, sau đó tất cả mọi người sửa miệng gọi gã là Trương sir. Nhưng Khúc Nhạc không thấy thay đổi cách gọi rốt cuộc có điểm nào thân thiết hơn đâu.
Nói ví dụ, ép Khúc Nhạc dạy đứa con trai Jack Trương bất học vô thuật còn tự cho mình siêu phàm của gã ta.
*bất học vô thuật: không học vấn, không nghề nghiệp
Jack Trương từ nhỏ lớn lên ở Mỹ, tự xưng là người Mỹ cao quý, cũng không thừa nhận chính mình con cháu Viêm Hoàng, liền ngay cả ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-quy/1928257/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.