Tôi gọi là Tường Dương Lan, tôi đã thật lâu không dùng cái tên này rồi.
Tất cả mọi người chỉ biết kính cẩn gọi tôi là Nhị thiếu.
Đúng vậy, chính là Nhị thiếu, trên tôi có người anh cả, nhưng mà sau đó anh ấy bởi vì nguyên nhân tôi không thể nói ra mà điên rồi, đã chết.
Sau này Tường gia sẽ không còn Đại thiếu mà chỉ có Nhị thiếu.
Trước 2 giờ nữa là sinh nhật 18 tuổi của tôi thì tôi bị chú Hai ám toán, dùng hết toàn lực chạy trốn tới một cái hẻm nhỏ, đúng vậy, tựa như chuột chạy qua đường trốn đông trốn tây. Nhưng mà tôi không có khí lực, hô hấp đều cảm thấy đau đớn, thậm chí ngay cả mở to mắt đều cảm thấy cố sức.
Tôi cảm giác có một người đang tới gần tôi, anh ta là ai vậy? Là người của chú Hai phái tới sao? Tôi còn 1 chút sức lực, chính là chết cũng muốn kéo 1 người chết cùng!
Tôi không cam lòng, chỉ còn 2 giờ nữa là tôi có thể đạt được tất cả di sản, quyền thế, địa vị, tôi đều sẽ nắm giữ tất cả ở trong lòng bàn tay!
Chỉ còn 2 giờ nữa………
Nhưng mà người kia không có làm ra hành động tổn hại gì với tôi, chỉ là kinh ngạc nhìn tôi.
Anh ta không phải người của chú Hai phái tới, tôi sẽ không chết.
Trong nháy mắt kia tôi đột nhiên lĩnh hội tư vị xen lẫn xấu hổ và kinh hỉ.
Tôi quỳ rạp trên mặt đất kéo dài hơi tàn, chỉ có thể liều mạng bám gót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-quy/1928239/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.