Một nỗi lo sợ ập đến với Mạc Thông.
Rạng sáng, khi mặt trời còn chưa ló dạng, Đường Tố đã không còn ở trong nhà Hứa Luật.
“Tên nhóc này lại đi đâu mất rồi!”, ông lấy điện thoại di động, gọi một cuộc, có tiếng chuông nhưng không ai bắt máy. Mạc Thông đút điện thoại vào túi quần, rời khỏi căn nhà trọ, ngẫm nghĩ không biết Đường Tố đã đi đến đâu.
Ông gọi cho thủ hạ bên thành phố Tân nhờ bọn họ hỗ trợ một chuyến, chạy sang phía bên khách sạn, và căn biệt thự Đại học Y xem Đường Tố có trở về đó hay không, nếu gặp được anh, thì ngay lập tức báo cho ông ta biết. Tiếp đến ông ta gọi cho Tô Tử Khiêm …
‘Số điện thoại quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được.’
Giọng điệu máy móc kết thúc cuộc gọi của Mạc Thông.
“Giở trò quỷ gì đây! Cả hai người cùng chơi trò mất tích.”
Mạc Thông nhớ ra ngày hôm qua có lưu số của Thẩm Mộng, ông ta liếc nhìn đồng hồ, giờ này chắc cô ta còn đang ngủ, nhưng bây giờ chuyện Đường Tố rất gấp, ông không thể nghĩ nhiều được như vậy.
‘Số điện thoại quý khách vừa gọi hiện tại đã khóa máy …’
Mạc Thông: “…”
Mẹ kiếp! Giở trò gì đây.
Cuối cùng, Mạc Thông quyết định một mình chạy đến Cục cảnh sát thành phố Giang một chuyến.
*
Nơi ở của Thẩm Mộng là một khu cư xá nhỏ, khá cũ kỹ, cửa thoát hiểm cũng là kiểu cổ, không tốn nhiều thời gian đã mở được cửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-phat-benh-roi-em-den-day/2731762/chuong-118-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.