Hứa Luật nhẹ nhàng giúp anh xử lý vết thương, thuận miệng hỏi: “Ngày hôm qua rốt cục xảy ra chuyện gì?”
Cô nhớ mình bị người phụ nữ kia tiêm thuốc vào người, sau đó đưa đến một ngôi nhà cũ nát, người phụ nữ ấy vẫn vừa nói vừa cười.
Ngữ khí nhàn nhạt, Đường Tố thuật lại phác họa chân dung tâm lý tội phạm của mình, nhưng sự chú ý của anh không nằm trên câu chuyện ấy… mà là …
Tay phải của Hứa Luật đang cầm bông băng, tay trái nhẹ nhàng chấm thuốc lên trán anh khiến anh cảm thấy ngưa ngứa, muốn gãi. Bởi vì phải lau rửa vết thương nên cô phải gập người, thu hẹp khoảng cách giữa hai người bọn họ. Dù không mở mắt cũng biết cô đang ở sát bên anh.
Hơi thở của cô ở khắp mọi nơi, thoang thoảng nhưng đủ để quấy nhiễu tâm tư anh.
“Vì vậy, người phụ nữ đó chính là kẻ chuyển giới ư???”, Hứa Luật kinh ngạc.
Đường Tố nhíu mày, anh giận mình đã không sớm nhận ra: “Xin lỗi! Tôi đáng lẽ phải sớm phát hiện điều này.”
Hứa Luật nheo mắt, tự nhiên đưa tay vuốt nếp nhăn trên vầng trán anh: “Đừng xin lỗi! Như anh đã nói, phác họa chân dung luôn tồn tại khuyết điểm, anh đã làm rất tốt rồi.”
Cô nở nụ cười, nụ cười dịu dàng, nhẹ êm như nước.
Nghĩ đến từ này, anh lại cảm giác hình như nụ cười ấy dòng nước, rót vào miệng anh, trượt xuống yết hầu.
Ực!
Anh vô thức nuốt nước miếng, giống như thật sự đã uống luôn nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-phat-benh-roi-em-den-day/2731671/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.