Cuối cùng vẫn là Hứa Luật lên tiếng phá vỡ cục diện.
“Xin chào! Cho hỏi …”
“Cảnh sát hay bác sĩ?”, anh ôm con mèo đi xuống, lúc đi ngang qua cô, cô ngửi thấy mùi sữa tắm thơm thoang thoảng: “À, là pháp y mới đúng chứ!”
Hứa Luật: “Anh là …”
“Thích mèo không?”
Hứa Luật sững sốt thốt lên: “Thích!”. Giống như con mèo béo ụ đang nằm trong lòng của anh kia, thật đáng yêu chết mất: “Xin lỗi! Cho hỏi anh là …?”
“Vậy thì tốt! Trong nhà này nuôi 4 con mèo Arthur, Agatha, Allan, Queen.”
Arthur? Allan? Agatha? Queen?
Nếu những cái tên này đứng riêng rẽ, thì cô sẽ chẳng thể phát hiện ra điều đặc biệt, nhưng đồng thời đọc lên, một con mọt truyện trinh thám như cô chẳng xa lạ chút nào.
Ông tổ tiểu thuyết trinh thám: Allan Poe.
Cha đẻ của tiểu thuyết trinh thám: Arthur Conan Doyle.
Nữ hoàng tiểu thuyết trinh thám: Agatha Christie.
Bậc thầy suy luận: Ellery Queen
Anh lại đi lấy tên của các nhà văn nổi tiếng trong lãnh vực truyện trinh thám đi đặt tên cho bốn con mèo của mình.
“Này … trong nhà đôi khi sẽ xuất hiện một số đồ vật kỳ lạ … ví dụ như …”, anh đã đi xuống lầu, quẹo vào trong nhà bếp, mở tủ lạnh lấy ra một vật: “… Bộ phận nào đó!”
Hứa Luật nhìn hai nhãn cầu đang được chứa trong bình thủy tinh trên tay anh, nhất thời không thốt nên lời.
“Là một pháp y, chắc đã quá quen với mấy vật này rồi nhỉ?”
Hứa Luật: “Xin lỗi! Thưa anh, xin hỏi anh là …”
“Đường Tố, bạn cùng nhà!”
Anh thả con mèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-phat-benh-roi-em-den-day/134327/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.