Kiếp trước Triển Ngưng gặp Bạch Tư Di là sau khi tốt nghiệp đại học, hơn nữa không có nhân vật Chung Kiều Tùng xuất hiện ở kiếp đó, cho nên hoàn toàn không hiểu rõ tình huống cá nhân của Bạch Tư Di, hiện tại đột nhiên có mối quan hệ thầy trò, khiến Triển Ngưng có chút khôi phục một ít.
Bên trong hộp lớn yên tĩnh.
Nhưng Bạch Tư Di đã đến, Chung Kiều Tùng cũng không có biểu hiện gì ngoài ý muốn, giống như chuyện bình thường.
Sau một lúc yên lặng, Chung Kiều Tùng nâng cằm: "Ngồi."
Chiếc bàn gỗ nhỏ ngay ngắn, hai chiếc ghế gỗ đối diện để trống, cái này với chú chó có chút dễ, không thích thì nằm úp sấp trên mặt đất.
Bạch Tư Di kéo chiếc ghế kia ngồi xuống, đầu vẫn cúi thấp, không dám vượt qua.
Chung Kiều Tùng rót chén nước trước mặt bà: "Dáng vẻ của cậu nhóc rất xinh đẹp, cũng thông minh, mà tính cách có chút lập dị, nhưng cũng được, chắc sau khi lớn lên hẳn không giống cô."
Giọng nói rất bình thường, giống như nói việc nhà, nhưng kiểu thản nhiên này có cảm giác bài xích rất rõ ràng.
Triển Ngưng há hốc mồm, thì ra ông đã sớm biết!
Bạch Tư Di yên lặng nghe, vẻ mặt từ trước đến nay của bà ta luôn trắng bệch.
Bạch Tư Di: "Thầy..."
"Tôi chỉ thừa nhận một học trò." Chung Kiều Tùng nhấp một ngụm nước trà, "Cô gọi thầy tôi không nhận nổi."
Bạch Tư Di không chịu nổi hạ mắt: "Đã nhiều năm rồi, thầy vẫn không thể buông tha sao? Mặc kệ là trước đây hay hiện tại, em nói rồi, em bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-pham-mot-sai-lam/1163730/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.