Cao Phi đút hai tayvào túi áo, ngửa cổ lên nhìn bầu trời. Vầng trăng khuyết nhợt nhạt thỉnh thoảnglại bị vài đám mây che lấp, khiến cho ngay chút ánh sáng ít ỏi cũng không thấyđâu.
- Nếu nhưtrước đây tôi không chọn Thuỵ Du thì bây giờ chúng ta... –Cao Phi nói đến đâyliền dừng lại.
Tôi hiểu ý anh ta,nhưng cho dù không có Thuỵ Du thì cũng không có nghĩa tôi và Cao Phi đến giờ vẫnở bên nhau. Có bao nhiêu mối tình kéo dài được đến mười năm? Rất có thể bọn tôisẽ chia tay vì một lý do khác, không hợp nhau, đã chán nhau, hoặc là vì một ngườithứ ba nào đó đột nhiên xuất hiện...
Duyên phận vốn làthứ rất kì lạ, nếu thiếu mất một chút thôi cũng khiến người ta dù chỉ cách nhaumột con đường cũng không thể nào gặp được.
- CaoPhi, chuyện giả vờ kết hôn giữa chúng ta còn giá trị không?
Cao Phi bật cườinhìn tôi, không hiểu vì sao đêm nay tôi thấy anh ta rất khó hiểu.
- DiệpThư, em thật sự cho rằng nếu em làm trái thoả thuận tôi sẽ đẩy em vào tù sao? Từkhi nào trong mắt em tôi lại biến thành thằng đàn ông hẹp hòi như vậy?
Tôi âm thầm hừ lạnh.
Từ khi nào à, chẳngphải chính anh đã đe doạ tôi trước sao?
- Cứutôi khỏi vụ án giết người, bảo vệ tôi khỏi Trương Huệ Lan, giúp tôi trả thù...anh làm tất cả những việc đó vì cái gì? Chắc chắn không phải vì muốn tôi đóngmàn kịch nực cười kia.
Cao Phi thản nhiênnói:
- À, gầnđây tôi tự nhiên thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-o-phia-sau-em/3035715/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.