AdsTôi nhìn đồng hồ, bảygiờ tối. Nếu tôi không nhầm thì chẳng có công viên nào mở cửa đến tận bây giờ,chắc Ngô Giang sẽ không ngớ ngẩn đến nỗi ngồi lại luôn trong đó chứ?
Có lẽ tôi nên đi ăn tối,như thế sẽ không suy nghĩ đến anh ấy nữa. Lúc tôi xuống phòng bếp thì Cao Phiđã rời đi từ lúc nào, xe của anh ta không có ở trong sân.
Theo dự đoán của tôithì năm mươi phần trăm là anh ta đi tìm Thuỵ Du, năm mươi phần trăm còn lại làra bar uống rượu giải sầu.
Người giúp việc hôm nayxin nghỉ, trong tủ chỉ có đồ ăn thừa từ hôm qua và thực phẩm tươi chưa chế biến,tôi lục lọi một lúc không thấy có thứ gì vừa mắt, mà hôm nay tôi không có tâmtrạng nấu nướng, tốt nhất là gọi đồ ăn ngoài.
Ăn bánh pizza cộng thêmmột cốc Pepsi, bụng tôi đã ngừng biểu tình. Khó hiểu là trước đây tôi từng ănbánh của cửa hàng này rồi, cảm thấy rất ngon, lần này ăn lại cứ như nhai sáp,chẳng có mùi vị gì cả.
Tôi quyết tâm không sờtới cái di động, đề phòng bản thân trong lúc hồ đồ lại chạy đi gặp Ngô Giang.
Xem ti vi, xem báo, đọctruyện, xem tài liệu, lên mạng… tôi cố gắng để tìm tất cả mọi việc có thể làmđược ra nhằm phân tán sự chú ý. Nhưngtôi không biết ti vi chiếu cái gì, không biết trên báo có tin gì, cũng chẳng hiểunội dung của tài liệu… nói cách khác thì một chữ cũng không vào nổi đầu.
Lần trước tôi đã mềmlòng trước Ngô Giang, biết rõ là không nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-o-phia-sau-em/3035699/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.