Hoắc lão gia ra hiệu cho tiễn khách. Ông nhìn về phía Mạc Hân Vy, ôn tồn nói.
- Con yên tâm, ba nhất định làm chủ cho con, những gì cô ta làm với con nhà họ Hoắc sẽ thay con lấy lại đủ.
Mạc Hân Vy cảm động trước tình cảm cả nhà dành cho cô, rươm rướm nước mắt.
- Con cảm ơn ba mẹ. Đình Phong cảm ơn em.
Hoắc phu nhân nghe cô nói cảm ơn liền giận dỗi lên tiếng.
- Con bé này, sao lúc nào cũng khách sáo như thế hả. Con không xem chúng ta là ba mẹ là người nhà sao?
- Con...con không có. Mọi người tốt với con như vậy...
Hoắc phu nhân xoa đầu cô.
- Mẹ không thích con khách sáo như vậy. Đây là nhà của con, mọi người đều sẽ bảo vệ, yêu thương con.
- Dạ.
Hoắc Đình Phong nhìn cô gật đầu, cũng không quên đòi hỏi quyền lợi cho bản thân.
- Chị dâu, mẹ nói đúng chị không cần phải khách sáo, nhưng mà thay vì cảm ơn chị có thể bảo chồng chị trả đồ cho em có được không?
- Đồ? Đồ gì?
Mạc Hân Vy nhìn sang anh, lí nhí hỏi.
- Minh Thần, anh lấy gì của em ấy vậy, anh trả cho Đình Phong đi.
Hoắc Đình Phong nhìn cô thật sự đòi đồ giúp cô liền cười lớn nhưng nhanh chóng bị Hoắc Minh Thần ném cho một ánh mắt cảnh cáo.
- Em không cần nữa, anh cứ giữ lấy.
Mạc Hân Vy không hiểu hai anh em bọn họ đang nói chuyện gì. Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-o-day-che-cho-cho-em/2858227/chuong-22.html