Sáng hôm sau, Hoắc Minh Thần dậy từ rất sớm. Sau khi tập thể dục xong, anh tắm rửa rồi nhanh chóng vào bếp chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả hai.
Loay hoay một lúc cũng đã xong, anh cởi tạp dề, nhanh chân tiến về phía phòng ngủ. Anh mở cửa bước vào thấy cô vẫn còn đang ngủ ngoan lành.
Hoắc Minh Thần tiến lại gần, ngồi bên cạnh cô, nhỏ tiếng gọi.
- Hân Vy, dậy thôi em.
Mạc Hân Vy nghe tiếng anh gọi nhưng hai mắt vẫn không chịu mở ra, chậm rãi lên tiếng.
- Nhưng em vẫn chưa ngủ đủ.
- Em không đi làm sao? Không sợ anh trừ lương em à?
- Hoắc tổng cứ tự nhiên. Em không sợ.
- Hửm?
- Em có chồng em nuôi, không sợ, không sợ, không sợ.
Hoắc Minh Thần nghe cô gọi mình là chồng thì khẽ mỉm cười, trong lòng ngập tràn hạnh phúc. Anh đưa tay véo hai má bánh bao của cô, giọng nhẹ nhàng.
- Cục cưng, em vừa gọi anh là gì?
- Hoắc tổng?
- Không phải, câu sau em gọi anh là gì?
- Chồng.
Anh mỉm cười hạnh phúc, anh nâng người cô dậy, ôm trọn cơ thể nhỏ nhắn của cô vào lòng.
- Vợ, anh yêu em.
- Em cũng yêu anh.
Cái ôm kéo dài thật lâu, mãi lúc sau Hoắc Minh Thần mới chịu buông cô ra.
- Dậy thôi, anh chuẩn bị đồ ăn sáng xong rồi, em dậy ăn rồi chúng ta đến công ty.
- Dạ.
- Không có thư ký nào lại ngủ giờ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-o-day-che-cho-cho-em/2858216/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.