Không mặc càng tốt, rất đẹp. Anh rất thích.
- Ngậm miệng lại cho em. Sao lúc trước em không biết anh như này nhỉ?
- Hửm?
- Không có gì. Anh dậy đi, em muốn về nhà.
- Ngủ thêm một lát đi, anh bảo trợ lý mang đồ đến cho em. Có được không?
- Nói thừa, không lẽ anh muốn em ra ngoài với bộ dạng này.
Hoắc Minh Thần kéo cô ôm vào lòng tiếp tục ngủ. Một lúc sau, trợ lý A Tân cũng mang đồ đến cho cô. Tiếng chuông cửa vang lên, Hoắc Minh Thần rời giường ra mở cửa.
- Đồ chủ tịch cần đây ạ.
- Ừ, cảm ơn cậu.
- Dạ.
Hoắc Minh Thần nhận lấy túi đồ, nhanh chóng trở vào bên trong. Anh đặt túi đồ lên bàn, đưa tay lay người Mạc Hân Vy.
- Vợ, dậy thôi em.
Mạc Hân Vy trùm chăn kín người, mắt cũng chẳng buồn mở ra nhìn anh.
- Không có đồ mặc em sẽ không rời khỏi giường nửa bước.
- Có chỗ nào anh chưa thấy qua sao? Không những thấy, tay anh cũng đã chạm vào, sờ qua, ngại ngùng cái gì?
- Vô sỉ.
- Đồ của em đây.
Mạc Hân Vy chậm rãi mở mắt, cô nhận lấy túi đồ rồi chậm rãi vào nhà tắm để tắm rửa và thay quần áo. Một lát sau cô trở ra, bộ váy vừa khít với số đo cơ thể cô. Mạc Hân Vy tròn mắt hỏi.
- Anh biết số đo quần áo của em sao?
- Nói thừa.
Mạc Hân Vy nhìn vẻ mặt kiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-o-day-che-cho-cho-em/2858200/chuong-34.html