- Ba cảm ơn con.
- Mình về thôi ạ.
- Hai đứa về trước đi nhé\, một lát ba sẽ về sau.
Mạc Hân Vy biết ông còn nhiều điều muốn nói với mẹ nên cô cùng anh đã rời đi.
Trên đường trở về nhà, Mạc Hân Vy cứ nghĩ mãi về những chuyện trước đây, cô không biết mình làm như vậy là đúng hay là sai nhưng cô tin chắc mẹ cô sẽ không muốn cha con cô sống trong hận thù.
Ai cũng có sai lầm, đó là điều không tránh khỏi, cô hy vọng bản thân có thể tiếp nhận sự thay đổi của ông và dần dần mở lòng đón nhận tình cảm của ông dành cho cô.
Thấy cô im lặng không nói gì suốt đoạn đường, Hoắc Minh Thần biết cô còn nhiều băn khoăn về mọi việc. Xe đã dừng lại ở căn biệt thự của cả hai, anh xuống xe mở cửa cho cô, cùng cô bước vào nhà.
Mạc Hân Vy mệt mỏi nằm dài ra ghế sofa trong phòng khách. Hoắc Minh Thần cầm lấy túi xách của cô bỏ sang bên cạnh, kéo cô ngồi vào trong lòng mình, nhẹ nhàng vuốt ve lưng cô.
- Vợ đang nghĩ gì thế?
- Không có gì ạ.
- Với anh mà em cũng không nói được sao?
Mạc Hân Vy dụi người vào ngực anh, hai tay ôm lấy tấm thân to lớn của anh.
- Không phải\, chỉ là em đang nghĩ về những chuyện đã qua thôi.
- Nói anh nghe có được không?
- Em giận ông ấy nhưng chuyện cũng đã qua nhiều năm\, mẹ con bà Tuyết cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-o-day-che-cho-cho-em/2858172/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.