Tôi căng thẳng đến mức không dám nhìn thẳng vào mắt anh, viễn cảnh cái hôm tỏ tình đó lại khơi dậy khiến tâm trí tôi trống rỗng.
Thảo Phương nhìn Dĩ Nam xong lại nhìn đến tôi, con nhỏ có vẻ lo lắng cho tôi hơn. Nó đụng nhẹ tay tôi, " Lạc Kỳ, Dĩ Nam hỏi mày đấy..."
Tôi lúc này mới định thần lại, nhìn anh, cười gượng gạo, " À phải..là em Lạc Kỳ đây. Anh trông khác quá, lúc nãy em tưởng..em nhìn nhầm."
Dĩ Nam bật cười, " Em cũng khác lắm đó. Anh còn tưởng là ai giống em nữa."
"...Hì..." Tôi cúi thấp mặt cười lên một tiếng.
" Dạo này thế nào rồi? Công việc vẫn ổn chứ?" Dĩ Nam hỏi.
" Ổn ạ. Còn anh? Hình như anh đang làm cho công ty nào đó..? " Tôi nhìn bộ đồ công sở lịch sự của anh ngầm đoán.
Dĩ Nam nhìn tôi gật đầu, " Phải, anh làm bên công nghệ thông tin. Cuộc sống vẫn ổn, anh sắp kết hôn rồi. "
Anh sắp kết hôn rồi. Boong! Lại là tiếng chuông chói tai đó, nó vang bên tai tôi khiến tôi nhức đầu kinh khủng.
Đầu óc trống rỗng, mơ mơ màng màng, Dĩ Nam bảo anh sắp kết hôn rồi. Anh là đang cố tình nhấn mạnh điều đó với tôi ư?
Thảo Phương nhìn tôi đứng hình mà vội chữa, " Aigo, anh sắp kết hôn rồi ạ? Có định mời chúng em không?"
Dĩ Nam nhìn sang phía Thảo Phương, " Nếu tụi em đồng ý đi thì anh mời thôi. "
Tôi lúc này chẳng hiểu mình đang nói gì, chỉ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-noi-yeu-em-di/1985070/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.