Về đến nhà, điều đầu tiên Lưu Nguyệt nghĩ trong đầu là đến thư phòng. Nhưng chưa kịp bước được bước nào lên cầu thang, San San bưng đĩa bánh ra nói như muốn cản cô lại:
- Chị hai mới về! Chị hai lại ăn miếng bánh đã xong thì lên phòng sau!
- Anh hai đâu? - Lưu Nguyệt cố hết sức kiềm chế cơn giận.
- Anh hai ở trên phòng. Mà em nghĩ chị đừng tìm anh ấy lúc này. Ban nãy em thấy anh ấy đưa một cô gái về nhà. Trông cô ấy có vẻ đang bị bệnh bởi anh hai phải bế cô ấy...
Không đợi San San nói hết, Lưu Nguyệt đi thẳng lên phòng của Lưu Hàn Thiên.
"Rầm"
Cô đạp mạnh làm cánh cửa mở tung ra. Đúng như cô nghĩ. Linda đang nằm trên giường còn anh cô đang ngồi trực bên cạnh.
- Tiểu Nguyệt...
- Cô ta bị làm sao?
- Cô ấy bị sốt...
- Sao không đưa cô ta đến bệnh viện? Loading...
- Cô ấy không muốn ở đấy nên...
- Sao không đem cô ta về nhà cô ta?
- Cô ấy ở một mình nên...
- Qua thư phòng!
Lưu Nguyệt quay người bước nhanh ra cửa. Cô không thể để yên chuyện này được nữa. Phải thật dứt khoát thì mới yên được.
Khi cả hai đều ở trong thư phòng, Lưu Nguyệt nói:
- Không vòng vo nhiều nữa! Em cho anh 1 ngày để chia tay cô ta.
- Không! Tại sao anh phải chia tay với người mình yêu chứ?
- Em không đồng ý với thái độ của cô ta!
- Rồi từ từ cô ấy sẽ sửa thôi mà!
- Giang sơn dễ đổi bản tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-no-em-loi-xin-loi/1756729/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.