Editor: Lạc Yên
Chỉ là chuyện này không tiện nói cho lắm.
Mạnh Vân suy nghĩ một lúc, cô với Lục Dã yêu nhau còn chưa được nửa năm, nếu chưa gì đã tính đến chuyện về ra mắt gia đình thì có vẻ quá vội vàng rồi.
Nhưng Từ Cầm lại sợ cô đổi ý, thế nên bà còn gọi điện hai lần, lần nào nói cũng có ý "Không đưa về ra mắt bố mẹ, nhỡ con bị lừa thì phải làm sao."
Lục Dã cũng nhận ra Mạnh Vân đang có tâm sự.
Anh không biết cô đang vướng mắc chuyện gì nên liền bày đủ trò để dụ dỗ Mạnh Vân nói ra.
Mạnh Vân nhấp môi chuyển chủ đề, "Hôm qua người ta giao hàng cho anh đấy, em để ở cạnh sô pha, anh thấy chưa?"
Lục Dã vô cùng bất mãn, hỏi chuyện gì cô cũng ngậm miệng như cái vỏ sò, không chịu nói gì cả.
Anh bất lực véo má Mạnh Vân mấy cái, chỉ đành đi ra bóc bưu phẩm của mình, vừa bóc vừa thở phì phò.
"Đây là cái gì..."
Nhưng vừa bóc xong thì Lục Dã liền ngưng lại, không nói tiếp nữa.
Mạnh Vân thấy anh đang nói dở thì tò mò, cô xỏ dép lê đi qua, "Làm sao vậy?"
Vẻ mặt của Lục Dã lại có phần bối rối.
Mạnh Vân nghiêng đầu nhìn thoáng qua, bên trong là một hộp chocolate, mà bên cạnh còn có một hộp nhỏ, là một cái kẹp cà vạt.
Bây giờ Lục Dã bỏ ra cũng không được mà cầm cũng không xong, anh bối rối khóc không ra nước mắt nhìn Mạnh Vân, cẩn thận nhìn sắc mặt của cô, sau đó lại bỏ cái kẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nhe-chut-duoc-khong/1799368/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.