Editor: Lạc Yên
Mãi cho đến lúc về đến nhà nhưng mặt Mạnh Vân vẫn còn đỏ bừng.
Cô xấu hổ nên chỉ dám nhẹ giọng nói "Ngủ ngon" xong liền vội vàng xuống xe.
Lục Dã ngồi bên trong cười một lúc lâu.
Anh duỗi tay nhẹ nhàng vuốt vuốt môi của mình, chậm rãi hồi tưởng lại dư vị ban nãy sau đó mới khởi động xe.
Cũng không cần phải lo lắng, ba ngày nữa Mạnh Vân sẽ dọn đến ở chung rồi.
"Tiểu Vân Vân, tương lai của chúng ta còn dài."
Kì nghỉ hè đã bắt đầu, Mạnh Vân không cần phải đi làm nên lúc ở nhà trở nên lười biếng hơn.
Còn ba ngày nữa là cô sẽ chuyển qua ở với Lục Dã, hành lí đồ đạc cũng đã thu xếp xong xuôi cả rồi. Tạm thời cô sẽ không trả chủ nhà căn phòng này, một phần vì chủ nhà còn đang ở nước ngoài, một phần do thời hạn trong hợp đồng vẫn còn, bây giờ cô trả nhà ngay thì không thích hợp cho lắm. Với cả nhỡ cô có cãi nhau với Lục Dã thì vẫn còn chỗ để đi.
Yêu đương như thế này, Mạnh Vân không muốn tự đặt mình vào thế bị động.
Hai người họ cũng đã trưởng thành rồi, dù có yêu thế nào thì cũng không phải tình yêu thời học trò nữa. Chưa từng ở cùng nhau thì sao biết được có tranh cãi, mâu thuẫn gì hay không.
Mạnh Vân cũng biết từ trước tới giờ đều là Lục Dã nhường nhịn cô, anh yêu cô thì cô sẽ đáp lại tình cảm của anh.
Cho dù ra sao thì cũng tình yêu cũng không nên bắt đầu từ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nhe-chut-duoc-khong/1799364/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.