-ThuyTien_Lonely: Nói xem cậu ta bị gì vậy?
-Foreveronelove: À, bị xe cán ngay trước cổng nhà tôi..
-ThuyTien_Lonely: Hả?????????????? Cái gì? Giờ cậu ta sao rồi?
-Foreveronelove: Nhà tôi đưa cậu ta vào bệnh viện rồi, mà cậu không được thông báo gì sao?
Đúng lúc đó, có tiếng chuông điện thoại bàn đặt ở đầu tầng hai, Tiên lập tức bỏ máy chạy đến chỗ điện thoại…
Bên này Phong đợi một lúc không thấy có người trả lời, cậu nhíu mày, lấy cái điện thoại di động gọi cho Tiên.
Mãi không có người nhấc máy, Phong để tay lên bàn gõ gõ năm ngón tay lên mặt bàn. Nghe bản nhạc chờ trong máy mà cậu thấy khó chịu. Sao vừa nghe tin cậu ta bị tông lập tức chạy mất là sao?
“Người ta đã xứng đáng tốt hơn em
Người ta đã yêu anh rất chân thành
Người ta đã cướp mất trái tim anh ra khỏi cuộc đời của em… ừ thì là định mệnh
Thế sao anh vẫn còn ngọt ngào khi ở bên em
Giữa dòng đời em vẫn không sao đâu anh đừng lo
Điều trái tim em rất cần là có một tình yêu thật sự em không muốn đơn phương vấn vương dối lòng
Đừng tội nghiệp em nữa xin anh hiểu cho em
Đừng ngại ngần chi nữa xin anh cứ rời xa
Đừng tội tình nhau nữa làm dài thêm nỗi đau
Đừng bận lòng vì em đôi ta không còn nợ nhau”
-ThuyTien_Lonely: Xin lỗi Phong..tôi có việc phải đi bây giờ..
-Foreveronelove: Nhà cậu ta vừa gọi đến hả?
-ThuyTien_Lonely: Ừ, giờ tôi phải đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nhat-dinh-lam-em-yeu-anh/2192907/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.