Vì vụ việc ngày hôm ấy, những ngày sau ngày nào y cũng thẫn thờ không chú ý được điều gì, ngồi ngẩn ngơ nhớ lại về dáng hình của người kia…Mái tóc nhuộm bạch kim, cao lớn, lưng rộng…rõ là vóc dáng đó, nhưng gương mặt lại mờ mờ ảo ảo, không nhớ rõ có đúng là hắn hay không…nhìn giống hình dáng người ở cùng y ở mỏm đá…
- ’’ Nghĩ ngẩn ngơ gì thế?’’
Anh ngồi cạnh đang sắp đồ vào vali, thấy y im lặng chẳng nói chẳng rằng, anh ngả đầu vào vai gặng hỏi. Nhìn vào mắt anh, cậu mím môi chần chừ hồi lâu rồi cũng nói ra, nhưng lại không hề kể về những hành động quái lạ của người kia:
- ’’ Anh, gần đây có vẻ như em gặp được người quen…’’
- ’’ Ý em là Gia Minh…’’
- ’’ Không…không phải anh ấy…’’
Cậu lắc đâu, đúng là không phải Gia Minh, nhớ lại tên của người đó cùng sự kiện xảy ra hôm trước, liền lấy điện thoại ra tra, tên ngươi đó nằm ngay trên hot search, anh cũng ghé sát lại, nhìn theo cử chỉ của y.
- ’’ Đây a, người này, em thấy người này rất quen…’’
- ’’ Mặc Đông Quân…cậu ấy là người nổi tiếng đấy, thấy thân quen cũng là chuyện bình thường…’’
Lần đầu tiên, lông mày cậu hạ thấp xuống, gương mặt đầy sự bất mãn, lấy lại điện thoại:
- ’’ Aiza, không phải ý đó.’’
Chuyện ký ức là chuyện luôn làm cậu đau đầu, ngày ngày tìm kiếm từng chút tư liệu về bản thân, chắc chắn rằng khoảng ký ức nhỏ bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nguyet/3362202/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.