Đi trên đường tới quán, cậu sáp lại ôm lấy tay anh, tựa đầu vào, nhõng nhẽo lắc qua lắc lại.
- " Aiza, ngủ không đủ giấc làm em mệt quá đi."
- " Ngoan, chút nữa ăn xong anh đưa em về nghĩ ngơi."
- " Dạ"
Anh nhìn xuống cậu, dù nhìn có vẻ tươi tỉnh nhưng sắc mặt lại nhợt nhạt đi trông thấy, thức đêm, suy nghĩ, uống thuốc sai giờ..như vậy không ổn, anh tiến lên trước, quỳ rạp xuống, cậu bị bất ngờ liền khựng lại.
- " Anh làm gì vậy?"
- " Lên lưng anh đi, anh cõng em."
Cậu nhìn xung quanh, mọi người có vẻ để ý, ngại mà bịt miệng lại, ngồi xổm xuống nói nhỏ với anh:
- " Anh ah, có nhiều người nhìn lắm ah"
Khác với trước kia, anh không còn ngại nữa, nhấn vài trán cậu, dịu dàng mà trả lời:
- " Cừu non, giờ em là người yêu của anh, ngại gì chứ?"
Tai cậu lại ửng lên, cậu không ngại mọi người, giờ anh lại làm cậu ngại, thấy cậu chần chừ, Luân Phong nhắc nhở:
- " Cho em 3s, không lên là anh sẽ bế em đấy"
- " Thua, em lên."
Cõng còn đỡ ngại hơn được bế, cậu nhanh chóng leo lên lưng anh, bám vào cổ, anh dễ dàng nhấc bổng cậu lên, nhưng cậu loạng ôm chặt lấy, anh liền đùa với cậu:
- " Cừu non ah, em siết một chút nữa là cổ anh lìa ra đó, muốn giết người yêu em đó à."
Cậu giật mình nhanh chóng nới lỏng tay, gục vào một bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nguyet/3362199/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.