Tiếng chuông điện thoại réo đến ing tai, Nghiên Dương trở người với tới chiếc nó, hông khó cử động như có vật gì đó đè lên, cậu cúi xuống nhìn thì thấy anh tay đang ôm chặt lấy eo mình. Nhớ lại chuyện hôm qua, cậu có chút ngại, tiếng điện thoại cũng tắt đi, sau đó là tiếng thông báo tin nhắn. Nghiên Dương nhẹ gỡ tay tay anh ra khỏi người bản thân, nhanh chóng cầm lấy điện thoại đọc tin nhắn:
[ Em dậy chưa Nghiên Dương?]
Cậu đi ra khỏi phòng, nhìn ra ngoài trời rồi lại nhìn xuống giờ trên điện thoại.
'' Nay là thứ 7 mà..Sáng ra anh ấy gọi mình làm gì vậy..''
[ Em dậy rồi, anh gọi có chuyện gì không ạ?]
Đầu dây bên kia nhanh chóng hồi đáp lại.
[ Ah..nay là thứ bảy, anh muốn mời em đi ăn, em không phiền chứ]
Nghiên Dương vừa sửa soạn vừa nhìn xuống, Lập Thành muốn tiến xa hơn thật sao...Cậu lại nghĩ tới anh, nghĩ cho cùng, người cậu có tình cảm không phải Lập Thành, ra sao cũng không có kết quả, chi bằng một lần nói rõ cho xong..
[ Được ạ, em rảnh. Anh cho em xin địa chỉ.]
Xong chuyện, cậu để lại điện thoại trong phòng, ra ngoài nấu ăn. Đứng trong gian bếp, cậu cặm cụi nấu bữa sáng, bình thường giờ làm của cậu bắt đầu từ 9h, bản thân lại mệt mỏi ngủ không thể dậy sớm nay ít ra cũng vì tiếng chuông mà có thể tỉnh dậy, có thể nấu cho anh một bữa.
Vẫn bằng những món học được từ đàn anh, cậu nấu cho anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nguyet/3362195/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.