Mà bên Mạc Đông Lăng, cũng từ nhị ca, tam ca và Quan Hạo Lê mới biết chuyện mình đã từng mất trí nhớ, chỉ cảm thấy vô cùng không tưởng tượng nổi, sự kiện máu chó mất trí nhớ lại xảy ra trên người mình?
Cảm giác trong lòng anh rất mâu thuẫn, vừa hy vọng đây không phải là thật, lại hy vọng đây là thật.
Mới nghe được tin, trực giác nói cho anh biết bọn họ đang đùa giỡn, làm sao có thể!
Vậy mà, vẻ mặt đều nặng nề, hoàn toàn không giống như cố làm ra vẻ huyền bí.
Trong nháy mắt, trong đầu anh bỗng nhiên thoáng hiện ra lúc mới gặp gỡ Thư Mật Nhi, lúc dáng vẻ hoa lê đẫm mưa của cô nhìn mình, nếu quả thật như tụi nhị ca từng nói, cô ấy, chẳng phải đã tìm mình ba năm?
Lập tức, có một tình cảm không khỏi lẳng lặng chảy xuôi trong lòng.
Đợi sau khi mấy anh ấy rời đi, một mình anh ngồi trên ghế sa lon uống rượu ngẩn người, trong đầu quanh quẩn mấy lời bọn họ vừa nói, trong lòng xúc động thật lâu.
Ba năm trước đây, mình lại có một kinh nghiệm thần kỳ như vậy! Bị mang đi chợ đêm đấu giá, mất tích hơn nửa năm, lúc tìm được lại ngoài dự đoán quên sạch chuyện lúc mất tích không còn một mống.
Anh nhíu mày, nếu yêu khắc cốt ghi tâm, sao có thể không nhớ chút nào đây?
Tâm tình phiền não buồn bực nhấp một ngụm rượu, lần này đi Hongkong, hình như sâu xa bên trong đã định trước rồi.
Anh nghiêm túc suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nghi-anh-se-khong-thich-em/2366165/quyen-2-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.