“Thằng nhóc thúi! Mày từ chỗ nào thò ra! Biết tao là ai không?” Mặt mũi tràn đầy dữ tợn của chủ nhiệm Tiếu la ầm lên.
Quan Hạo Lê không thèm để ý đến ông ta, nửa ôm nửa kéo người phụ nữ trong ngực rời đi.
Chủ nhiệm Tiếu không chút khách khí thò tay ra quấy rối, bị Quan Hạo Lê đạp cho một cước nằm trên đất, nằm ở đó rầm rì, đứng lên cũng không nổi.
Tiết Giai Ny chưa bao giờ nghĩ hai người gặp lại là như thế này, trong nháy mắt, trong lòng dâng lên đầy uất ức và giận dữ, người đàn ông thúi đáng chết này! Sau khi khiêu khích tiếng lòng cô thành công, đột nhiên biến mất, thời gian trôi qua một năm rưỡi, lại đột nhiên xuất hiện, anh coi mình là gì chứ?
Sau khi cách xa chủ nhiệm Tiếu, Tiết Giai Ny không thuận theo tránh thoát khỏi cánh tay Quan Hạo Lê, lạnh lùng nói: “Buông tôi ra!”
“Giai Ny, xin lỗi, anh biết rõ em giận anh, nhưng em có thể nghe anh giải thích không?” Quan Hạo Lê thành khẩn nói xin lỗi.
“Đừng gọi thân thiết như vậy, tôi và anh không hề quen nhau!” Giọng Tiết Giai Ny lạnh lẽo.
Cô ngốc một lần tuyệt đối sẽ không ngốc lần thứ hai, hơn một năm rưỡi này, cô đã thành thói quen, tuyệt đối sẽ không mở lòng mình ra lần nữa.
Khách đi qua đi lại chung quanh đều kỳ quái quan sát hai người, Tiết Giai Ny vừa chuẩn bị rời đi, lại bị Quan Hạo Lê kéo mạnh vào một gian phòng, khoảnh khắc khi cửa đóng lại, nhịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nghi-anh-se-khong-thich-em/2366040/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.