Trong tròng mắt Quan Hạo Lê lướt qua đắc ý không dễ dàng phát hiện, khóe môi hơi nhếch lên, anh cho rằng là rắn thôi, cũng không phải xác thực 100%, nói ra cũng vô ý, lại không nghĩ rằng… Người nào đó sợ như vậy.
Đúng là sợ ngạc nhiên ngoài ý muốn!
“Ở đâu? Anh đuổi nó đi nhanh lên!” Tiết Giai Ny như bạch tuộc vững vàng bám lấy trên người đàn ông nào đó, giọng nói run rẩy, thân thể càng thêm không tự chủ run rẩy không ngừng, bình thường cô không sợ trời không sợ đất, tính tình cũng rất đàn ông, nhưng người quen của cô đều biết cô vô cùng sợ… Mấy loài bò sát, rợn cả tóc gáy.
Quan Hạo Lê cảm thấy người trong lòng thật sự bị dọa sợ không nhẹ, lập tức dâng lên lòng thương tiếc, dịu dàng trấn an: “Đừng sợ, đã không thấy nó.”
“Có thật không?” Tiết Giai Ny hơi không dám tin, bình sinh cô sợ nhất mấy thứ này, hu hu…
“Yên tâm, vừa rồi high – decibel * của em đủ để dọa nó chạy.” Quan Hạo Lê cố ý nói giỡn trêu chọc cô.
(*) decibel: Đơn vị đo cường độ âm thanh. High – decibel: Tông cao
Tiết Giai Ny dần xoay đầu lại nhìn chung quanh một vòng, dáng vẻ cực kỳ cẩn thận, xác nhận một lần nữa rồi mới tin tưởng lời Quan Hạo Lê nói không ngoa, hít vào một hơi thật sâu bình tĩnh tâm tình.
Đột nhiên phát hiện cả người mình treo trên người Quan Hạo Lê, tư thế vô cùng thân mật, sắc mặt “Ầm” một cái đỏ lên, quá mất mặt!
Vội vàng luống cuống tay chân rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nghi-anh-se-khong-thich-em/10590/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.