Tối hôm ấy, trở về nhà cô mệt mỏi ngã người xuống giường mà nhắm mắt l ại. Mạc Kiên thấy cô như vậy cũng không nói gì chỉ im lặng đắp chăn lại cho cô rồi xuống nhà nấu cho cô tô cháo thịt.
Bảo Bảo biết mẹ bị bệnh nên vội chạy lên phòng gõ cửa bước vào nắm lấy tay mẹ, nhóc nhẹ nhàng đặt lên tay mẹ một nụ hôn
-Mẹ, mau khỏe nha mẹ!!
-. . .
Bảo Bảo ngồi lấy khăn đắp lên trán cô. Lâu lâu còn đưa tay lên cảm nhận nhiệt độ cho cô. Mạc Kiên nấu xong cháo liền mang lên phòng
-Mẹ chưa dậy sao con?
-Dạ.
Anh khẽ gật đầu tiến lại đỡ cô dậy. Tay đặt lên trán cô cảm nhận nhiệt độ. Thấy cô đã đỡ sốt hơn ban chiều nên lòng cũng yên tâm hơn
-JenLis!!
-Hửm??
-Dậy ăn chút gì đã!!
Anh đỡ cô ngồi dựa vào vai mình. Đút cho cô vài muỗng cháo, lâu lâu lại dùng má cọ cọ lên đầu cô cảm nhận nhiệt độ
-Hạ sốt rồi, nghỉ một lát nữa là ổn!!
-Ưm. . .
Bảo Bảo sau khi thấy mẹ ngủ rồi mới về phòng. Mạc Kiên nhìn cô trên giường khẽ thở dài, dọn dẹp mọi thứ, anh tắm rửa xong xuôi mới ra ngoài nằm cạnh cô.
Nhiên Nhiên khó chịu xoay người ôm lấy anh, tìm được hơi ấm mình cần cô mới an yên đi vào giấc ngủ. Mạc Kiên có chút sững sờ nhưng rồi khóe môi cũng cong lên một nụ cười mà đưa tay ôm cô vào lòng.
Sáng hôm sau, Nhiên Nhiên đã hết sốt liền có thể vui vẻ quấy nhiễu anh. Cô ôm anh khư khư bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nga-re-cua-hanh-phuc/1361338/chuong-59.html