Hạ Trung nghe tiếng cô liền nhíu mày nhưng lại không mở cửa mà tiến ra ngoài tìm Mạc Kiên
-Này, cậu nhốt Nhiên Nhiên?
-Mặc kệ cô ta!! Cậu cũng biến đi!!
Hạ Trung nhíu máy đứng dậy vẻ mặt đầy đăm chiêu. Tới tận tối, Nhiên Nhiên sau khi ngất lịm đi thì đã tỉnh dậy đập mạnh cửa
-Mạc Kiên. . .thả em ra. . .em sợ. . .híc. . .
Mạc Kiên bên ngoài đã ngủ từ lúc nào. Anh khẽ nhíu mày khi nghe tiếng của cô mà lật đật chạy vào bên trong mở toang cánh cửa ra. Nhìn thân ảnh nhỏ bé đang ngồi trên sàn lạnh lẽo khiến anh hoang mang
-Nhiên Nhiên, em sao lại ở đây?
-Em xin lỗi. . .Kiên. . .em sẽ không nói ly hôn nữa. . .tha cho em. . .Kiên. . .
-Em nói gì vậy? Sao lại ly hôn??
-Kiên. . .tha cho em. . .
-Mẹ nó, đứa nào nhốt vợ tao?
Anh nhìn lũ đàn em khiến chúng hoảng sợ Nhiên Nhiên nhìn anh đầy kinh hãi
-Là anh. . .Kiên. . .anh đừng hành hạ em rồi cuối cùng lại trưng ra bộ mặt ấy được không? Làm ơn!!
-Anh hành hạ em? Em nói gì vậy?
Đầu anh đau đớn quằn quại, từng dây thần kinh một siết chặt lại khi nghe những lời cô nói. Anh bất lực ngã quỵ xuống khiến Nhiên Nhiên lo lắng chạy lại đỡ lấy anh
-Kiên, anh sao vậy?
Mạc Kiên chỉ còn biết ôm đầu. Cảm giác đau điên loạn kéo anh liên hồi về quá khứ về việc anh hành hạ cô, nhưng anh thật sự chẳng biết gì cả. Anh ngất lịm đi trên tay cô khiến cô hoảng hốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nga-re-cua-hanh-phuc/1361314/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.