Nhiên Nhiên chăm chú giải quyết hết mớ công việc trên bàn. Tay cô gõ đều đều lên từng phím một.
*tingting*
Tiếng tin nhắn từ điện thoại vang lên khiến cô nhíu mày. Mở điện thoại lên cô thở dài tắt máy khi nó là tin nhắn của tổng đài. Trong mắt Mạc Kiên lại khác, nó như hành động mờ ám của cô vậy. Tay anh siết chặt lại, đôi mắt sắc lạnh nhìn rõ từng từng gợn máu nhỏ trong lòng mắt. Giọng anh gằn xuống phát ra âm thanh ghê rợn
-Ai nhắn tin cho em?
-Hả? À là tổng đài thôi!!
-Em nói láo!!
Tay anh gạt phăng hết mớ giấy tờ trên bàn xuống bước lại bóp chặt vai cô mà lắc mạnh, đôi mắt trợn tròn cùng giọng như mất bình tĩnh mà hét lớn
-Nói, em nhắn tin cho thằng nào?
-Em. . .em không có. . .
*Bốp*
Anh giáng xuống bên má cô một bạt tai khiến cô chao đảo, tóc cô phất qua một bên. Bầu má đau điếng khiến cô ôm mặt nấc lên
-Em không có. . .là tin nhắn của tổng đài. . .
-Câm miệng!! Em nghĩ tôi là thằng ngu sao?
Nhiên Nhiên sợ hãi lùi về sau khi thấy anh đáng sợ như vậy. Nó cứ như một con người khác hoàn toàn không phải chồng cô. Cũng chẳng hiểu sao khi nghĩ tới chữ "chồng" cô lại mạnh mẽ đến lạ. Đứng dậy nhìn thẳng vào mắt anh
-Em đã bảo là mình không có, tin hay không tùy anh!!
Mạc Kiên tay siết chặt thành quyền mà xô mạnh cô xuống sàn nhà. Nhiên Nhiên bị hất mạnh nằm xuống sàn liền bị anh nắm tóc giật ngược lại. Giọng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nga-re-cua-hanh-phuc/1361312/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.