Anh phóng xe ra khỏi khu rừng sâu kia mà tiến thẳng ra ngoài thành. Bế cô vào một khách sạn gần nhất mà ra lệnh cho lễ tân
-Mau đưa tôi đến phòng gần nhất!!
Kèm theo đó là cọc tiền lớn khiến nữ tiếp tân nhanh chóng đưa anh tới căn phòng lớn gần đó.
Đặt cô lên giường, anh tiến lại khóa trái cửa. Từ cửa tới giường đã nhanh chóng thoát y cho chính mình mà trườn lên người cô. Anh đưa môi lên hôn nhẹ lên môi cô khiến cô nhíu mày mà ưm ưm trong cổ họng.
Mạc Kiên cứ vậy mà nhè nhẹ hôn môi cô cuốn đi cái vị lạ trong khoang miệng cô khiến cô thoải mái. Nhiên Nhiên mơ màng tỉnh dậy, mắt vẫn nhắm hờ cảm nhận nụ hôn này. Cảm nhận được mùi vị quen thuộc cô liền dây dư cùng anh, len lỏi qua nhịp thở gấp gáp mà thều thào
-Mạc Kiên. . .
Anh ngước mắt lên nhìn cô, đôi mắt nhắm hờ của cô khiến anh đau lòng đặt nhẹ lên đó một nụ hôn
-Anh đây rồi. . .đừng lo. . .
-Kiên. . .em khó chịu. . .em muốn. . .
-Được, anh cho em!!
Mạc Kiên cúi xuống hôn lên cổ cô, anh đau lòng nhìn vào những vết bầm tím kia mà cúi xuống cắn mạnh lên để dấu vết của anh che đậy đi giúp cô
-Kiên. . .híc. . .nơi đó. . .dơ. . .
-Ngoan, anh giúp em làm sạch!!
-Ưm. . .em xin lỗi. . .
Mạc Kiên yêu thương hôn lên môi cô. Nụ hôn dây dư tưởng trừng không hồi kết. Nhiên Nhiên vẫn bị thuốc làm cho mơ màng nhưng giờ đây cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nga-re-cua-hanh-phuc/1361308/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.