Nhìn căn nhà nhỏ cô thuê anh có chút xót. Chỉ vì tối qua uống quá chén mà anh đã nói những thứ không nên nói. Ngồi xuống sàn gạch hoa lạnh lẽo nhìn về phía căn bếp nhỏ, bỗng chốc lại ấm áp kì lạ.
Mạc Kiên hít sâu một hơi bước lại đứng phía sau cô
-Em nấu gì vậy?
-Bò xào với dứa và canh chua cá lóc. Lúc sáng dọn đồ qua đây em có ghé siêu thị mua được chút này thôi.
-Sao em lại kiếm được nhà nhanh như vậy?
-À đây là nhà của chị Nhã phòng kế toán. Chị ấy nói em ở xa quá thì ở đây!!
-À. . .Nhiên Nhiên. . .
-Hả?
-Anh. . .anh ôm em một chút được không?
Nhiên Nhiên bất động trước câu hỏi của anh. Cô hít một hơi sâu khẽ gật đầu. Nhận được sự cho phép của cô anh liền vòng tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn ấy mà vùi mặt vào hõm cổ hít chút hương thơm quen thuộc. Nhiên Nhiên vẫn tiếp tục xào nấu đủ kiểu. Đến khi xong xuôi mới hếch nhẹ tay để anh buông ra.
Cả hai ngồi xuống sàn ăn uống xong xuôi liền có chút ngượng ngùng. Nhiên Nhiên nhìn đồng hồ đã hơn 8 giờ liền khó khăn lên tiếng
-Anh về đi. . .trễ như vậy. . .ưm. . .
Mạc Kiên hôn lên môi cô, Nhiên Nhiên có chút bất ngờ rồi cũng nhắm mắt lại cùng anh hòa quyện. Mạc Kiên cảm giác thỏa mãn muốn dứt ra nhưng tay Nhiên Nhiên đã đặt trên cổ áo sơ mi anh mà kéo anh vào khiến nụ hôn thêm sâu. Đến khi hết dưỡng khí cô mới buông anh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nga-re-cua-hanh-phuc/1361296/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.