Tối đó hai anh em bỏ bụng bằng hai bát mì gói, vừa ăn Thư vẫn không quên được chuyện lúc nãy và nồi thịt kho hột vịt cháy khét kia, trong lòng buồn cười có lúc xém sặc cả sợi mì lên lỗ mũi. Chứng kiến biểu cảm không bình thường của em gái, Thịnh dùng cái đầu đũa gõ nhẹ vào đầu Thư một cái “Em có thôi đi không… định ngồi cười cho đến bao giờ.”
Yến Thư bừng tĩnh lại rồi châm chọc anh “Hihi… chỉ là em tưởng tượng dáng vẻ sợ hãi của anh khi bị bà chị đó nhốt lại trong phòng định…”
Thịnh gõ thêm một cái nữa lên đầu cô, cắt ngang câu nói.
“Thay gì tưởng tượng vớ vẩn như thế thì em nên nghĩ xem tại sao bây giờ mình lại ngồi đây ăn mì gói này.”
“Ơhơ! Em…”
Ôi con sông quê con sông quê… câu chuyện có vẻ vui nhộn đối với Thư lại bị Thịnh cắt lời cho là tào lao và chỉnh đốn lại khiến cô mất hứng mà xụ lại tiếp tục ăn tô mì của mình.
Anh nhẹ giọng nói tiếp “Ăn mau rồi nghỉ sớm đi… sáng còn phải dậy sớm đi chợ làm mâm cơm nhỏ cúng giỗ cho mẹ Lan nữa.”
Thư liền gật đầu lia lịa rồi mĩm cười thật tươi thay cho lời cảm ơn anh.
Như đã nói thì hôm sau Trương Thịnh đã dậy từ rất sớm khi Thư vẫn còn đang ngái ngủ để đi chợ.
Khi mặt trời lên, lúc này cô mới mò dậy thì đã thấy anh đang đứng dưới bếp trổ tài. Cô liền nhanh chống vệ sinh cá nhân để phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nang-suoi-am-doi-nhau/3422841/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.