Đi đến giữa xóm, một nhà khác gọi ngược Thịnh lại, là nhà của dì Năm bán tạp hóa ngoài chợ.
Anh lịch sự dừng xe đáp lời, anh biết dì Năm từ đó giờ hay có tật tọc mạch nhất xóm, nhưng ít ra vẫn đỡ hơn hẳn bà già vô duyên vô tứ kia.
"Này Thịnh, con coi chừng em gái cho cẩn thận, đừng để nó ăn chơi sa ngã đấy. Mới hồi trưa này dì đi mua cà phê ở quán sát bên cà phê chòi 69, tình cờ thấy con bé Thư với bạn của nó hay sao á, đi từ chòi ra, còn có cả mấy thanh niên bám theo. Mà con biết đó, cái quán cà phê chòi đó bị công an vào cuộc mấy lần rồi, né ra thì hơn. Dì cũng nói với mày này, con gái thì nên biết giữ mình một chút, có đâu mà đi chung với một đám con trai ăn mặc lôi thôi thì nhìn còn ra thể thống gì! Nhắc nó phải biết mà giữ mình đấy."
Trương Thịnh khi nghe xong chỉ biết "dạ vâng" rồi đi vào nhà, anh rõ là khổ với mấy bà hàng xóm nhiều chuyện. Tâm trạng bỗng xấu đi hẳn. Dù trong lòng khó chịu bởi tận hai bà hàng xóm đều nói là thấy Yến Thư đi với trai lạ, nhưng anh cũng không biểu lộ cảm xúc ra ngoài.
Bước vào trong nhà, Thịnh đã nhìn thấy cô đang chăm chỉ học bài. Trong đầu khẽ sinh ra một cuộc đấu tranh, rõ ràng em gái của anh vẫn luôn chăm ngoan như thế, cớ làm sao mà lại bị người ta bắt gặp là đi với trai lạ, hay là mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nang-suoi-am-doi-nhau/3418537/chuong-20.html