Ngày hôm sau, chuyện cô đi quán nước cùng hai đứa bạn đã được bà tám hàng xóm quý hóa kia thổi phồng lên một cách không thể nào phi lí hơn. Rất nhanh đã đến tai Trương Thịnh.
Anh không tin, lại thêm bực mình cái mỏ của bà hàng xóm này đã lâu, anh giận dữ qua đối chất.
"Này bà! Nói chuyện chút được không ạ?" Thịnh lù lù xuất hiện trước cổng của bà hàng xóm.
"Hết hồn! Cậu Thịnh, cậu tính hù bà già này giật mình đến chết hay gì."
"Đừng có làm bộ làm tịch. Bà nói đi, tại sao lại loan tin đồn về em gái con tôi. Nhà tôi trước giờ có bao giờ đụng đến gia đình bà đâu."
Biết mình sai, nhưng vì bản tính không chịu nhún nhường ai, bà hàng xóm quát lại:
"Tưởng chuyện gì. Tôi nói có sai đâu. Sao không về tự hỏi em gái của cậu đấy. Đừng thấy con Thư nó ngoan hiền thế chứ nhiều khi không phải vậy đâu. Nghĩ sao mới có bây lớn mà đã bày đặt hẹn hò trai gái. Tôi còn thấy thằng ôn dịch kia sờ đùi hôn hít nó nữa kìa, hai đứa ôm nhau xà nẹo nhìn thấy phát ớn. Đúng là con nít quỷ, học không lo học mà lo tập tành yêu đương nhăn nhít, rồi có ngày nó vác cái bụng bầu về cho thằng anh hai nó nuôi cho mà coi!"
"Bà liệu mà giữ mồm giữ miệng cho cẩn thận. Sống để phước cho con cái đi ạ. Đừng tưởng lớn tuổi mà muốn nói gì thì nói."
Đôi co một hồi lâu, hai bên không ai chịu nhường ai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nang-suoi-am-doi-nhau/3418535/chuong-18.html