Kim Cương gật đầu như bổ củi, lén lút đưa điện thoại cho Quyên xem. Trên màn hình là đoạn tin nhắn của cô với một người nào đó tên Tùng. Họ đang trao đổi với nhau về những bức hình đồng đeo tay, trùng hợp thay là có hai chiếc nhìn giống hệt với hai chiếc đồng hồ đang nằm trên tay của Ngân và Hân.
Sau một hồi giải thích, Thảo Quyên mới ngờ ngợ ra được. Anh họ của Kim Cương là chủ một tiệm đồng hồ khá có tiếng, hơn nữa cô bé rất hay lui đến cửa tiệm ấy nên việc ghi nhớ mẫu mã cũng như kiểu dáng chỉ là chuyện cỏn con.
"Vậy lỡ như tụi nó mua ở cửa hàng khác thì sao?" Quyên thắc mắc hỏi nhỏ.
"Bà cứ yên tâm. Dòng này tuy mới ra dù giá thành cũng không quá đắt nhưng chỉ có vài chỗ là bán được thôi, mà địa chỉ chi nhánh phân phối lại cực kỳ thưa thớt. Hai đứa nó chỉ là học sinh giống tụi mình, không có chuyện đi xa mà mua được. À! Có cái này là hết chối." Kim Cương lại đưa ra một đoạn video ngắn, bên trong hiện rõ hình ảnh của Hân và Ngân cùng dắt tay nhau vào cửa tiệm mua đồng hồ cách đây ba ngày trước.
Cả hai người bạn nhìn nhau mà không nhịn được cười. Nhân lúc giờ ra chơi, Kim Cương và Thảo Quyên chạy một mạch xuống phòng giáo viên, lôi cho bằng được cô chủ nhiệm lên lớp.
"Phiền cô chủ nhiệm hãy xem xét lại về vấn đề của bạn Thư và trả lại công bằng cho bạn ấy ạ."
Trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nang-suoi-am-doi-nhau/3418531/chuong-14.html