Mụ dì ghẻ quét mắt qua tấm thân nhỏ bé của Yến Thư một lúc nhanh rồi cất giọng lanh lảnh: "Gì mà gầy đét như con cá phơi khô vậy. Nhiều khi cây chổi sợ còn sợ cầm không được chứ ở đó mà đòi phụ việc ở cái nhà này."
Không kịp để Trương Thịnh lên tiếng, Thư đã nhanh miệng đáp lời. Cô bé tuy còn nhỏ nhưng nhận thức rất rõ việc bản thân đang mang ơn anh, có thể nào cô bé phải là người chủ động trước: "Dạ con thưa dì! Dì yên tâm. Con chắc chắn sẽ hoàn thành công việc nhà đầy đủ. Con ăn cơm cũng rất ít, chỉ hai bữa thôi là đủ rồi. Xin dì hãy cho còn vào nhà phụ việc. Con hứa sẽ ngoan."
"Con nít vẫn dễ sai bảo hơn mà. Chứ dì xem xung quanh đây đâu có ai cho dì thuê giúp việc. Tôi còn phải đi làm nữa."
Thấy con bé có vẻ khúm núm, lại thêm sợ Trương Thịnh trễ giờ làm ảnh hưởng đến đồng tiền của mình, bà dì ghẻ miễn cưỡng gật đầu.
"Muốn vào làm thì nhanh cái chân lên, một đống việc đang chờ mày kìa."
Anh nhìn sang Yến Thư rồi gật đầu, khẽ đẩy nhẹ vai cô bé về phía trước, nói vọng theo: "Bà ta có đánh hay đập cũng kệ, chỉ cần ngoan ngoãn thôi thì bả sẽ khá hào phóng đó. Làm cho tốt, tối nay tôi đến đón về."
Bé Thư có chút lưu luyến không muốn buông tay anh, nhưng sợ anh bị mắng nên dứt khoát chạy ù vào trong nhà, bắt đầu chuỗi ngày làm việc vất vả.
Sau đó Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nang-suoi-am-doi-nhau/3418522/chuong-5.html