Sáng hôm sau,
Hạ Vũ dần dần mở mắt với thân thể đầy vết tích cùng sự đau đớn. Cô cảm nhận được hơi ấm của ai đó ở bên cạnh liền liếc mắt nhìn qua xem. Hình ảnh một người con gái vô cùng diễm lệ đập vào mắt cô khiến Hạ Vũ không khỏi ngạc nhiên
"An Cảnh Nghi? Sao cô ấy lại ở đây. Chết rồi"
Nàng đang say giấc nhưng cảm nhận được động tĩnh liền thức giấc. Ánh mắt của nàng nhìn con người đối diện như muốn ăn tươi nuốt sống khiến cô rén ngang
"Cậu giải thích đi, tớ đang nghe!!"
"À, ờm, tớ..." Hạ Vũ không biết phải giải thích như thế nào không lẽ giờ nói thực hiện nhiệm vụ bị người ta gài bom.
"Nói nhanh" Nàng đã mất kiên nhẫn liền lớn tiếng
"Tớ không sao. Chỉ là bị thương nhẹ" Cô trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết
"Không sao? Được, vậy tớ mặc cậu" Nàng vừa nói vừa đứng dậy chuẩn bị rời đi. Hạ Vũ liền hoảng hồn kéo nàng lại vội giải thích
"Tớ sai rồi. Cậu đừng bỏ tớ. Thật ra..."
"Thật ra cô ấy giúp tôi thoát khỏi những tên côn đồ tối qua nên mới ra nông nỗi như này. Tớ xin lỗi vì đã nói dối" Hạ Vũ đang nói liền bị cắt ngang bởi cô gái đó
"Nhã Ly? Cậu..."
"Hai người quen biết nhau sao?" Nàng đứng một góc quan sát nãy giờ lúc này mới lên tiếng
"À. Cậu ấy là Âu Dương Nhã Ly, là bạn thời thơ ấu lớn lên cùng tớ"
"Hôm qua, tớ đi giải quyết công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nang-ban-mai/2911222/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.