Bạch Nhật Nam từ từ đứng dậy sau cái ngã nhào đó. Thấy cô là con gái có vẻ sẽ yếu thế hơn nên anh ta không hề chần chừ mà nhào đến dồn hết sức vào cánh tay đấm vào mặt của Hạ Vũ nhưng cô đã nhanh chóng bắt được tay anh ta bẻ ngược ra sau, sức lực của cô càng lúc càng lớn đè nặng lên cánh tay Bạch Nhật Nam khiến anh ta hét lên
"Này, con nhỏ kia, buông ra mau. Aaa...đau"
"Lần sau mầy còn dám lén phén với vợ bà thì đừng trách cái mạng không đủ lớn của mày"
"Aaaaaaa"
Anh ta la càng ngày càng lớn, nàng lo lắng lỡ Bạch Nhật Nam xảy ra chuyện gì chắc sẽ liên lụy đến Hạ Vũ. Nàng không muốn người yêu mình gặp rắc rối liền đi tới cản lại
"Hạ Vũ, cậu bình tĩnh lại" Nàng vừa nói vừa ôm cô để xoa dịu đi cơn nóng giận. Thấy thế cô cũng ôm nàng vào lòng mà vỗ về
"Cậu không sao chứ?"
"Không sao. Cậu không giận tớ?"
Hạ Vũ mỉm cười lắc đầu
"Chỉ cần là cậu. Tớ sẽ tin tưởng vô điều kiện"
Nàng lúc này đã rưng rưng không nói nên lời mãi một lúc sau An Cảnh Nghi mới lên tiếng
"Tớ yêu cậu"
Sau lời yêu đó, nàng cũng chủ động đến gần, nhón chân, câu vào cổ mà hôn lấy Hạ Vũ. Mùi hương của cả hai hoà vào nụ hôn ấy. Nàng càng lúc càng mãnh liệt, cô cũng chẳng kém cạnh, đáp trả một cách mạnh bạo nụ hôn ấy. Được một lúc, khi cả hai đã cạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nang-ban-mai/2911215/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.