Từ buổi tối kì lạ ở nhà em hôm ấy cho tới bây giờ, cuộc sống của tôi không có gì thay đổi. Ngày nào cũng khởi đầu bình lặng, chấm dứt cũng bình lặng như khi nó bắt đầu.
Tháng chín trời nhiều mưa. Tháng mười có vài ngày nắng nóng đết toát mồ hôi hột. Tôi cố gắng tập trung vào những cảm xúc thực tế của mình, về em và về Vỹ.
Ngày nào tôi cũng chạy bộ thật lâu, làm việc thật chăm chỉ, đi xem phim, đi ăn uống, toàn bộ đều một mình.
Nhưng dẫu vậy, tôi hầu như vẫn không thể nào phân định được tình cảm của chính mình. Cảm xúc về em là một sự cô đơn đến nhói lòng. Ngay cả nước tôi uống, không khí tôi thở dường như cũng trở nên bén sắc.
Tôi có yêu Vỹ không? Tất nhiên tôi yêu Vỹ. Chúng tôi bên nhau, cùng nhau tạo nên vô số những kỉ niệm và những xúc cảm mà tôi không thể nào quên được. Nhưng sao tôi tôi cứ mãi nhớ em.
Mỗi khi tôi cố xua đi những suy nghĩ về em bằng hình ảnh và những kỉ niệm của tôi và Vỹ, thì em vẫn luôn ở đó, lặng lẽ ngắm nhìn tôi từ xa, dịu dàng mà dai dẳng.
3 giờ sáng, chung quanh vắng lặng như tờ đến độ tôi như nghe thấy tiếng nỗi nhớ em đâm rễ vào thân tôi mỗi lúc một sâu, mỗi lúc một đau.
Tôi đã lựa chọn Vỹ, lựa chọn rằng bản thân đang mang trên mình những phức cảm của người đồng tính. Tất cả những điều đó rất không dễ dàng.
Tôi đã mất một khoảng nhiều thời gian để loay hoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-muon-em-song-sao/84998/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.