Say! Cô ấy đã say rồi. Cớ sao anh lại cô đơn đến vậy. Biết rằng cô ấy không yêu mình nhưng vẫn cố chấp đem về cho riêng mình. Trái tim cô ấy và cả tâm hồn cô ấy có chứa anh không? Hay anh mãi mãi chỉ là người thắp lên ngọn lửa đó rồi cũng tự làm tự tắt đi ánh sáng hi vọng của cuộc đời.
Dù biết thế nào đi chăng nữa! Trái tim ấy cũng chẳng say vì tôi.
" Tôi yêu em. Yêu em nhiều lắm. Tôi là một dạng người dễ đa tình, dễ say. Nhưng cũng chẳng phải vì em mà tôi thế sao. Từ khi gặp được em thế giới của tôi tràn ngập nắng hạ. Vì em cả..."
Giọt rượu rơi xuống, từng giọt nước tràn trề nơi khoé mi. Chưa bao giờ anh rơi vào cảm giác như thế này. Cảm thấy lòng nặng chĩu, trái tim cũng vì yêu nhiều mà nhói đau.
" Ực... Ực... Anh khóc, anh đau liên quan gì tới tôi chứ. Chẳng phải hai chúng ta đã trải qua một đêm đầy tình thú hay sao. Tôi là người tình của anh đó. Coi như lần đầu của tôi mất trong tay anh, tôi vui vì người đó là anh." Cô nhấc cạn li rượu.
" Anh cũng vui, vui lắm. Hạnh phúc của anh là khi nhìn thấy người mình yêu hạnh phúc." Anh nói.
" Em...em sẽ sớm yêu anh thôi."
[...]
12 giờ đêm.
Quán cũng đã gần đóng cửa. Vì nơi này là chỗ riêng của anh nên chủ quán cũng không ho hen tới.
" Anh à... về đi! hức...hức em không muốn ở lại nơi này." Cô đập đập li rượu vào bàn.
" Anh đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-muon-em-bat-cu-luc-nao/268929/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.