Day dưa với anh mãi hơn nửa tiếng cô cũng băng bó xong vết thương cho anh. Mồ hôi còn lấm tấm trên trán cô tạo một mùi hương đặc biệt làm anh mê hoặc mà nhắm nghiền đôi mắt lại thưởng thức, ngủ lúc nào không hay.
Zzzzzz~~~
Mặt trời đã lên trên tới tận đỉnh đầu rồi! Chiếu một góc 45° xuống mặt đất ẩm ướt, làm người ta cảm thấy khó chịu, bứt rứt, khoé mắt bỗng dưng nhíu lại, cay cay. Từng làn gió xuân khẽ thổi thoáng qua đem theo mùi đặc trưng của khu vườn nhà anh, hương hoa ngào ngạt, hương gỗ thứ mát lạnh, sảng khoái. Cô nhướng người hai tay dang ra như cô gái trẻ trong phim Titanic huyền thoại để hưởng trọn thứ ánh nắng tuyệt đẹp này. Dường như ở cùng anh, đi theo anh, ngủ cùng anh nên người cô cũng vương vấn hương vị này, thật dễ chịu.....
Trước khi chết, được thưởng thức những thứ được coi là tuyệt nhất trên đời này thì còn gì bằng...?????
Cô khẽ nhắm đôi mắt long lanh như hai giọt nước giữa lòng đại dương lại. Đôi mắt đó đẹp đến nỗi khi con người ta nhìn vào, vẫn thấy xâu thẳm trong đó là một khoảng trống vô hình, không chất vẩn đục mà trong veo, khiến con người ta nổi lòng nâng niu, chân trọng và đồng cảm.
- " Gió ơi hãy đưa tôi đi♪~~♪." Cô ngân nga theo bài hát mà hưởng thụ. Giờ cô muốn làm những chiếc lá phất phơ theo làn gió biết bao. Tự do, phóng đãng và làm theo những gì mình thích không bị ai ngăn cản....
Trong khoảng trời vô hình ấy, anh đã xuất hiện đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-muon-em-bat-cu-luc-nao/268923/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.