(E+B by tramhuong3890)
Chín giờ bốn mươi lăm phút.
Phó Hành Tri từ ga ra đi tới đại sảnh lầu một, đang chuẩn bị vào thang máy thì thấy bên cạnh có một người, chìa khóa trong tay thiếu chút nữa đã rơi xuống đất.
Người đàn ông đang khoanh tay dựa vào tường đá hoa cương bước về phía trước hai bước, vỗ vai anh ta: "Làm ông chủ đúng là tốt thật, sắp mười giờ mới đi làm."
Phó Hành Tri vừa mừng vừa sợ trợn mắt nhìn anh ta: "Cậu trở về lúc nào thế?"
Nhiếp Tu cười nói: "Hôm nay."
Nếu không nói là hôm nay, chỉ sợ người này sẽ lập tức nhảy lên hét: Fuck, ông đây có hai mươi năm giao tình với cậu mà cậu về nước lại không lập tức tới tìm tôi, lại còn cách hôm! Có tin không về sau mỗi ngày ông đây sẽ mời cậu ăn cơm cách hôm, uống trà cách hôm hả.
Phó Hành Tri đối câu trả lời này rất vừa lòng, hai mắt tỏa sáng nhìn bạn tốt đã lâu không gặp. Vị này ở nước ngoài nghiên cứu chế tạo thuốc trong sinh học, có phải là cậu ta đã ăn linh đan diệu dược gì, bay xa như thế mà chẳng thấy có chút mệt mỏi nào. Đúng là không phải là người mà.
Ánh mắt "nhiệt tình nhìn chằm chằm" này của Phó Hành Tri rất dễ khiến cho những người qua lại nảy sinh ý nghĩ khác, Nhiếp Tu kéo anh ta vào thang máy.
Thư ký đang sứt đầu mẻ trán tiếp điện thoại thì đột nhiên nhìn thấy ông chủ cười tươi như hoa ra khỏi thang máy, điện thoại trong tay thiếu chút nữa đã rớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-muon-cung-em-di-toi-cuoi-cuoc-doi/77935/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.