Ngày tiếp theo, trời trong sáng. 
Hội trưởng đại nhân lại dậy, tự mình làm bữa sáng, theo đúng thói quen của Bánh Bao: mỗi người một hộp sữa, bột chiên (chả biết cái gì),hai quả trứng rán. Tài nấu nướng của anh đương nhiên kém Bánh Bao, nhưng Bánh Bao vẫn ăn rất vui vẻ: “Sao tự nhiên lại làm bữa sáng thế này?” 
Hội trưởng đại nhân trả lời không vào chủ đề: “Hôm nay đừng đi làm” 
Bánh Bao ngạc nhiên: “Sao thế?” 
Hội trưởng đại nhân giờ lòi đuôi cáo ra: “Hộ khẩu của em không ở nhà à?” 
Bánh Bao ăn sáng, nói hàm hồ: “Mẹ và…bố đều dọn đi rồi, căn nhà này đứng tên em” 
“Cơm nước xong anh tìm xem sao” 
Bánh Bao đứng dậy đi tìm, lục tung lên mới tìm thấy, hội trưởng đại nhân sau một hồi làm loạn thì mặc đồ, ra vẻ thoải mái: “Hôm nay trời đẹp, em cũng thay đồ đi, chúng ta lấy giấy chứng nhận” 
Bánh Bao thay đồ, hội trưởng đại nhân đưa cô hết đông sang tây, tìm ủy ban nhân dân (cư ủy hội),cục dân chính các kiểu, chụp ảnh, điền đơn, mọi thứ theo hướng dẫn rồi công chứng, anh chuẩn bị hết rồi. Rõ ràng là sói xám đại nhân có chuẩn bị mà đến: trên xe có một đống bánh kẹo cưới, bao thuốc lá, vừa gặp ai là phát, mọi người đều vui vẻ. Các nhân viên công chức lười biếng thường ngày nhanh chóng bắt tay vào hoàn thành hồ sơ. Bánh Bao cứ thế mà mơ màng thành người nhà họ Sở. 
Lúc về nhà đã gần 16h. Hội trưởng đại nhân cất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mo-duong-em-yem-tro-tha-day-dai-cau-dai-than/2320351/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.