Đêm đó Tịnh Ân khóc thật lớn, may mắn có Tiểu Vũ bên cạnh vỗ về, có người dỗ dành Tịnh Ân càng khóc nức nở hơn, vì những gì mà bấy lâu nay cô phải chịu đựng một mình. Đêm đó, có Tiểu Vũ bên cạnh, trái tim Tịnh Ân cũng được an ủi một ít.
Hôm đó cô khóc đến ngủ thiếp đi, khi đã chìm vào giấc ngủ vẫn không thể ngừng lại đau đớn ấm ức, cái mũi vẫn không ngừng thút thít, hai cánh môi run rẩy bậm vào nhau, nước mắt vẫn hoen ướt hai hàng mi run run.
Ngày hôm sau, Giang Tịnh Ân phát bệnh, Tịnh Ân sốt li bì, toàn thân nóng hổi, mồ hôi không ngừng chảy.
Cũng thật may mắn là Tiểu Vũ ở đây, Tiểu Vũ đã chăm sóc cho Tịnh Ân và Bông Cải suốt một tuần, một tuần ấy chỉ một mình Tiểu Vũ chăm sóc Tịnh Ân.
Chỉ một mình Tiểu Vũ.
Chăm sóc Tịnh Ân trong năm ngày Tịnh Ân sốt li bì, thân nhiệt lúc nào cũng ở mức 38 đến 39 độ, Tịnh Ân sốt đến mơ hồ, thần trí không còn minh mẫn.
Ngày đầu tiên, Tịnh Ân hoàn toàn không thể mở mắt, có lẽ vì đêm trước đó khóc đến mức hai mắt đã bỏng rồi, giờ đây cơn sốt làm cho hốc mắt cô như lửa đốt mà sưng phù, Tịnh Ân hôm đó nằm li bì trong cơn sốt rét. Liên tục nói mớ gọi tên anh, thậm chí Tịnh Ân còn vừa ngủ vừa khóc cầu xin anh đừng ly hôn.
Dường như Tịnh Ân đang mắc kẹt trong một giấc mơ, cô ấy mơ thấy anh, cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-may/2602143/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.