🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chết rồi?



Đã chết từ hai mươi năm trước?



“K… Không phải” Tịnh Ân từ chối sự thật, hai bàn tay buông ra ngực áo Tiểu Vũ, bước chân thục lùi về sau một bước.



“Không phải…” Một cái lắc đầu hoảng sợ, đôi mắt Tịnh Ân mất đi phần linh hồn, tràn ngập trong nước mắt, một cái chớp mắt làm cho hai hàng long lanh chạy vọt xuống gò má.



Tịnh Ân không chấp nhận sự thật này.



“Không phải… Không phải như vậy đâu… Tuyệt đối không phải như vậy…”



Tịnh Ân cự tuyệt sự thật đang phơi bài, bước chân từng bước lùi về sau cách xa Tiểu Vũ.



Cô muốn tránh xa khỏi Tiểu Vũ, tránh xa khỏi những giọt nước mắt kia, cũng như… Tránh xa khỏi sự thật đau đớn.



Giang Tịnh Ân xoay bước chân thật mạnh nhanh bước đi, muốn rời khỏi chỗ này ngay lập tức. Mang theo tâm tư hốt hoảng tê tái trong lòng ngực vội chạy đi, Tịnh Ân chạy bằng tất cả những gì mà cô có, trên thực tế cô lại chỉ bước đi rất chậm, dù cố gắng vụt chạy đến mấy cơ thể Tịnh Ân cũng chỉ đủ lao đao chậm rãi.



Bước ra đến bật cửa nhà tưởng nhớ, Tịnh Ân vấp phải bật cửa, cả cơ thể vấp ngã đổ xuống sàn nhà.



Tiểu Vũ chạy đến, hai tay nắm lấy hai cánh tay Tịnh Ân muốn nâng đỡ cô đứng dậy. Mắt Tình Ân thẳng về phía trước, nơi con đường đi ra khỏi nhà tang lễ này, cú ngã làm cho những đong đầy trên đôi mi chảy dài xuống gò càm, nhĩu giọt tí tách xuống nhà sàn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-may/2602118/chuong-36.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Anh Mây
Chương 36: Kỷ niệm
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.