"Thường Hi? Làm sao mình biết?" Tư Hạ không biết tình hình bên ngoài, cô nhìn dáng vẻ của Đường Hiểu Ban có lẽ là rất đang sợ hãi. Hiện tại chỉ cần nghe đến tên "Thường Hi" các cô dường như là đang gặp quỷ, hận không thể trốn đi ngay lập tức.
"Mình không biết, cậu xuống dưới xem đi. A, thật là, mù mắt mình rồi. Tại sao lại gặp chị ta ở đây chứ, người này như âm hồn bất tán vậy, trước khi chết gặp chị ta, sau khi sống lại cũng gặp chị ta, kết thúc và khởi đầu đều xui xẻo như vậy." Đường Hiểu Ban tay chống nạnh đi tới đi lui trong phòng Tư Hạ. Nếu biết như vậy có chết cậu ấy cũng sẽ không xuống dưới rót nước cho cô.
Nhìn bộ dạng của Đường Hiểu Ban, Tư Hạ thở dài, trấn an cậu ấy: "Không cần lo lắng, hiện tại chị ấy cũng không thể làm gì mình, chúng ta cứ ở trong phòng xem như không biết chị ấy đến là được."
"Nhưng mà..." Nói đến chuyện này Đường Hiểu Ban lại trở nên ngập ngừng, có chút áy náy: "Cô Hạ có bảo mình gọi cậu xuống để...trò chuyện với chị ta..."
"Tư Hạ! Con xuống đây mẹ nhờ chút chuyện!" Đường Hiểu Ban vừa dứt lời, ở dưới liền vang lên tiếng của mẹ Hạ. Bà đã nói một tiếng với Đường Hiểu Ban rồi, nhưng chờ mãi vẫn không thấy cô xuống.
Tư Hạ xoa trán, cảm thấy đau đầu. Cô không nghĩ Thường Hi lại đến nhà cô vào thời gian này. Kiếp trước số lần chị ấy đến đây chỉ được đếm trên đầu ngón tay, phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-troi-mua-ha/2895509/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.