*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
" Ông trời độc ác lắm, tặng bạn thứ quý giá nhất và cũng nhẫn tâm đem nó rời xa bạn mãi mãi"
Này, bạn có biết đau khổ nhất là gì không? Đó là bi kịch.
Cho đến tận buổi sáng hôm đó, tôi vẫn không ngờ mọi thứ lại diễn ra quá nhanh như vậy.Bi kịch, nó là gì? Tôi không biết. Nó đến quá nhanh, nhanh đến nỗi, cho tới tận lúc tôi nhận thức được.. Mình đã mất hết rồi..
Sáng hôm đó, vẫn như mọi hôm. Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng để đi học. Chỉ có một điều là, hôm nay tôi cảm thấy trong người có cảm giác rất nóng ruột.
Tôi nhìn sợi dây chuyền hình trái tim trên cổ, cảm thấy hôm nay màu sắc của nó trong yếu ớt hơn. Nó không còn trong long lanh nữa. Nhưng có lẽ tôi đã suy nghĩ quá nhiều rồi nhỉ.
Tôi bước xuống nhà dưới, chuẩn bị ăn sáng. Ken đã ngồi vào chỗ của nó và đang cặm cụi gặm cái bánh nướng. Cô Ayama đang loay hoay làm cái gì đó trong bếp, Sasuke thì bắt chéo chân ngồi đọc báo trên bàn. Mọi thứ vẫn bình thường, vẫn yên bình như mọi hôm. Chúng tôi lại nói chuyện, trò truyện rất rơm rả.
Tiếng chim chóc kêu bên ngoài hát vang lên vui tươi, ánh sáng mặt trời oi ả chiếu xuống một khu của Tokyo càng làm cho mọi thứ trong tĩnh lặng hơn. Tôi bước chân ra khỏi nhà, chào tạm biệt với mọi người, dì Ayama hôn tạm biệt Ken, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-troi-khong-bang-em/2305/chuong-16-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.